2771. Chồng của nữ cảnh sát duy nhất hy sinh ngày 11/9 đã phỉ nhổ vào những lời tưởng niệm ‘trống rỗng’ của các chính trị gia đảng Dân chủ đòi cắt ngân sách cho cảnh sát

Hình ảnh nổi tiếng của Sĩ quan Moira Smith đang cứu giúp nhà môi giới Edward Nicholls. Ảnh: Getty

THE SUN by Fionnuala O’Leary –Sep 11 2021

Ba Sàm lược dịch

Nhân kỷ niệm 20 năm ngày xảy ra vụ tấn công khủng bố, James “Jim” Smith, 60 tuổi, nhớ lại hành động quả cảm của vợ mình – nữ sĩ quan duy nhất  của NYPD (Sở Cảnh sát New York) đã chết khi Tòa tháp đôi sụp đổ vào ngày 11/9/2001.

Công viên Quảng trường Madison đã đặt tên một sân chơi theo tên vợ của Jim, và có một bức tượng tại Đài tưởng niệm 9-11 ở Clovis, California, mô tả hình ảnh nổi tiếng của Moira đang chăm sóc nhân viên môi giới chứng khoán bị thương, Edward Nicholls.

Các cuộc biểu tình bùng nổ trên khắp Hoa Kỳ vào năm ngoái, kêu gọi các quan chức “hãy cắt ngân sách cảnh sát” hoặc dẹp bỏ các cơ quan này ở TP New York và các thành phố khác, sau vụ bắt giữ dẫn đến cái chết của George Floyd ở Minneapolis.

Jim đọc tên các nạn nhân trong buổi lễ kỷ niệm 5 năm vụ tấn công ngày 11 tháng 9, cùng với con gái Patricia, vào ngày 11 tháng 9 năm 2006. Ảnh: Reuters

Nhưng sau một năm hỗn loạn của các cuộc biểu tình nói trên, cảnh sát về hưu Jim cảm thấy nhiều chính trị gia đã “quên” sự hy sinh của các cảnh sát như vợ ông, người được cho là sĩ quan đầu tiên được nêu tên trên đài phát thanh trong thảm họa.

“Chúng ta đã hứa sẽ không bao giờ quên và rõ ràng chúng ta đã quên cách mà các sĩ quan cảnh sát được đối xử ngày nay ở đất nước này, cả công chúng và các chính trị gia. Thật kinh tởm. Không mất nhiều thời gian để quên”, ông nói.

“Khi đất nước này cần các sĩ quan cảnh sát của họ, chúng tôi là những người đầu tiên ở đó.

Một bức tượng bất tử về sự hy sinh của bà vào ngày 11 tháng 9 năm 2001

“Chúng tôi là những người đầu tiên chạy vào các tòa nhà để cứu mọi người. Moira đã mất mạng để đảm bảo rằng những người khác có cơ hội về nhà với gia đình của họ, mặc dù bà ấy không về nhà của mình.

“Cảnh sát là những người xông vào và cứu người. Nhưng người ta đã quên bài học của sự kiện 11/9: có những người sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình để giúp bạn. Đó là tình trạng đáng buồn.”

Jim đã chỉ trích gay gắt các chính trị gia “chống cảnh sát”, những người sẽ được hình dung ngày nay “bằng vòng tay của họ ôm lấy những người anh hùng và cố gắng đắm chìm trong hào quang phản chiếu từ những gì vợ tôi và các sĩ quan khác đã làm.”

Hàng nghìn người bị thương và gần 3.000 người thiệt mạng trong ngày. Ảnh AFP

“Đến ngày 12 tháng 9, họ sẽ trở lại để cắt ngân sách cảnh sát. Tôi không có ý định ở bất cứ đâu gần chỗ đó”, ông nói. Thay vào đó, ông sẽ dự định xem một trận bóng đá với con gái mình.

Vợ ông, Moira là một trong 60 cảnh sát NYPD và Cảng vụ hy sinh vào sáng hôm đó, sau khi hôn tạm biệt Jim và đứa con mới biết đi của họ là Patricia, rồi bà đi làm sớm.

Chỉ vài phút trước khi Tòa tháp phía Nam sụp đổ, người ta thấy bà dẫn Nicholls, một nhân viên phố Wall đang hoảng hốt, chạy ra khỏi một tòa tháp để anh ta có thể được điều trị vết thương ở đầu và vai.

Một sĩ quan cảnh sát kiệt sức gục trên một chiếc xe phủ đầy bụi, gần Trung tâm Thương mại Thế giới, ngày 11 tháng 9 năm 2001, New York trong khi mọi người lên xe buýt để được sơ tán. Ảnh AFP

Rồi bà tiếp tục giúp một phụ nữ đang lên cơn hen suyễn trên tầng ba của tòa tháp phía nam đúng khi tòa nhà bị sập. Bà mới 38 tuổi.

CUỘC GỌI NHỠ

Jim đã nghe về vụ tấn công Trung tâm Thương mại Thế giới từ chị gái của mình, trong khi ông đang trông con,chỉ vài phút sau khi ông bỏ lỡ cuộc điện thoại của Moira.

Sau đó, ông đưa con gái tới nhà người thân, rồi chạy xe tới hiện trường trên phố khu Manhattan.

Jim đã nhìn thấy tòa tháp đổ sụp khi ông đến đường hầm giữa khu phố. Ông được thông báo nhiều lần rằng Moira đã an toàn, khi đến khu 13 nơi họ thường làm việc.

Vài giờ sau, trong khi tự mình lăn lộn đào bới hàng giờ trên đống gạch vụn, ông mới biết vợ mình đang ở “dưới tòa nhà” và lúc đó khoảng 3 giờ sáng.

Jim và Patricia ngày nay – 20 năm sau sự hy sinh anh dũng của Moira. Ảnh: gia đình cung cấp

GỌI TRỢ GIÚP

Jimmy nói: “Có một đoạn ghi âm giọng nói của bà ấy, đang kêu cứu. “[Bà ấy nói] rằng mình đang ở trên tầng ba và không thở được và cần được giúp đỡ. Đó là những lời cuối cùng chúng tôi nghe được từ bà ấy.”

Trung úy Rolando Pastrana gần đây đã thuật lại với (đài truyền hình) WFAA rằng, việc nghe giọng nói của Moira qua máy quét của cảnh sát là một trong những phần đau thương nhất của vụ 11/9:

“Tôi chỉ nhớ bà ấy hét lên qua radio: ‘1013 bị kẹt.

“‘Tôi không thể ra ngoài.”

“Tôi chỉ nghe thấy bà ấy hét lên và sau đó thì mất liên lạc.”

“[Trong] đoạn âm thanh cuối cùng, mà bạn chắc chắn có thể nghe thấy, rõ là mẹ tôi đang rất đau đớn. Và tôi phải sống với điều đó”, Patricia kể lại trong bộ phim tài liệu ABC News, có tên”11/9 Hai mươi năm sau: Bóng tối dài nhất.

Jim cho rằng các cuộc biểu tình chống cảnh sát là ‘kinh tởm’ và chỉ trích kịch liệt việc đòi cắt ngân sách cảnh sát. Ảnh: AFP

NỖI BUỒN MAN MÁC

Vài tháng tiếp theo sau sự kiện 11/9 là một “khoảng mờ” trong tâm trí chồng của Moira, người “không có hồi ức rõ ràng” về thời gian đó. Jim chỉ biết vợ mình đã ra đi.

Gia đình đã tổ chức một buổi lễ tưởng niệm Moira tại Nhà thờ St Patrick vào đúng ngày sinh nhật của bà, ngày 14 tháng Hai.

Hài cốt của bà đã được tìm thấy vào ngày đầu tiên của mùa xuân năm 2002, cùng với các sĩ quan Cảng vụ và một lính cứu hỏa.

Huy hiệu NYPD số 10467 bị móp của bà, bao súng bằng da và chìa khóa nhà cũng đã được tìm thấy.

Jim đã tặng đồ đạc của bà cho Bảo tàng và Đài tưởng niệm Quốc gia ngày 11 tháng 9, và đã được trưng bày.

“Rất nhiều người – hơn 1.000 người – đã không bao giờ được hồi phục sức khỏe,” ông chia sẻ.

NGƯỜI LÀM CHO NHỮNG BỮA TIỆC VUI

Ông thích thú nhớ lại cách Moira đã sống trọn vẹn nhất và là “loại người mà bạn muốn họ có mặt trong bữa tiệc của mình.

Hai người gặp nhau sau giờ làm việc tại một quán bar ở phía tây, khi bà còn là một cảnh sát tân binh vào năm 1988 và rồi dính nhau ngay, mặc dù Moira là một fan cuồng nhiệt của Mets và lòng trung thành kiên định của Jim thì dành cho Yankees (hai đội bóng chày hàng đầu của Mỹ, đều của New York – ND).

Họ từng tham gia lễ hội chạy đua với những chú bò đực ở Pamplona, ​​Tây Ban Nha. Khi còn là một cô bé ở Brooklyn, Moira đã xuất hiện như một vai phụ trong bộ phim có John Travolta đóng, có tên Saturday Night Fever.

Jim, người vẫn sống ở New York, hiện đã tái giá với Christine và họ có hai con trai James, 13 tuổi và Christopher, 10 tuổi.

Patricia, năm nay 21 tuổi, là huấn luyện viên thể thao cho Đại học Tulane, ở New Orleans và không có hồi ức riêng về mẹ cô. Khi nói chuyện với The Sun, ông đang chuẩn bị bay tới đó để gặp con gái.

Ông tâm sự, Patricia chỉ biết những gì mọi người kể về mẹ cô, người cảnh sát anh hùng đã ra tay sau khi 19 tên khủng bố biến chiếc máy bay thành quả tên lửa, giết chết 2.977 người.

Huy hiệu của Moira đã được phục hồi từ đống đổ nát. Ảnh: Sở cảnh sát Dunlap

Khi đất nước này cần những sĩ quan cảnh sát của mình, chúng tôi là những người đầu tiên ở đó. Jimmy Smith

Patricia và Jim đã bay đến Vịnh Guantanamo vào năm 2017 để theo dõi các phiên điều trần, trước khi xét xử 5 kẻ chủ mưu của al-Qaeda, bị buộc tội lên kế hoạch cho vụ tấn công 11/9.

Nói về phiên tòa bị trì hoãn từ lâu đối với 5 người này – bao gồm cả Khalid Sheikh Mohammad bị cáo buộc là chủ mưu, Patricia nói với The Sun: “Chúng tôi cứ phải hồi tưởng lại nó mỗi năm – và chúng vẫn không bị trừng phạt.

“Mọi người nên phải phẫn nộ vì điều đang xảy ra này”.

“Đã 20 năm sau và chúng ta vẫn còn 5 kẻ đang chờ bị xét xử ở Guantanamo – những kẻ đã lên kế hoạch cho việc này,”  

“Chúng tôi vẫn chưa có được công lý. Nó vẫn bị trì hoãn hết lần này đến lần khác. Công lý cho gia đình chúng tôi ở đâu.”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *