2406. Làm sao để bắt đầu một cuộc chiến

Tổng thống Joe Biden phát biểu về kế hoạch cơ sở hạ tầng trị giá 2 nghìn tỷ đô la của mình, tại Trung tâm Đào tạo Carpenters Pittsburgh ở Pittsburgh, Pa., Ngày 31 tháng 3 năm 2021. (Jonathan Ernst / Reuters)

NATIONAL REVIEW by VICTOR DAVIS HANSONApril 15, 2021

Ba Sàm lược dịch

Joe Biden, và những người xung quanh ông, dường như quyết tâm làm đảo lộn sự bình yên mà họ đã được thừa hưởng

Các cuộc chiến tranh thường khởi phát từ tình trạng bất ổn. Khi các nước mạnh lại tỏ ra yếu, các nước yếu hơn thực sự chấp nhận rủi ro mà quả tình là họ không muốn.

Những lời khoe khoang cẩu thả và hàng loạt những lời hứa về sự kiềm chế cũng có thể gây ra chiến tranh. Những lời nói cứng rắn trống rỗng có thể không cần thiết để đánh gục những kẻ gây hấn.  

Đôi khi việc công bố “một tiến trình hòa bình mới” mà không có bất kỳ khả năng nào mang lại những nhượng bộ hoặc áp lực mới thì chỉ làm dấy lên những hy vọng hão huyền – và sự lo lắng.

Mỗi tổng thống mới của Mỹ đều được kiểm tra (test) để xác định xem liệu Hoa Kỳ còn có thể bảo vệ những người bạn như châu Âu, Nhật Bản, Hàn Quốc và Israel hay không. Và liệu vị tổng tư lệnh mới có ngăn chặn được những kẻ thù của Mỹ là Iran và Triều Tiên – đồng thời ngăn cản Trung Quốc và Nga thu phục các nước láng giềng của họ hay không?

Joe Biden, và những người xung quanh, dường như quyết tâm làm đảo lộn sự bình yên mà họ đã được thừa hưởng.

Ngay sau khi Donald Trump rời nhiệm sở, Vladimir Putin bắt đầu tập trung quân đội ở biên giới Ukraine và đe dọa tấn công.

Putin trước đó đã kết luận rằng Trump là người không thể đoán trước một cách nguy hiểm, và có lẽ tốt nhất là không nên khiêu khích. Rốt cuộc, chính quyền Trump đã tiêu diệt lính đánh thuê Nga ở Syria. Nó tăng cường chi tiêu quốc phòng và gia tăng các biện pháp trừng phạt.

Chính quyền Trump đã làm cho thế giới tràn ngập dầu giá rẻ trước sự kinh hoàng của Nga. Nó rút khỏi hiệp ước tên lửa phi đối xứng với Nga. Nó đã bán những vũ khí tinh vi cho người Ukraine. Người Nga kết luận rằng Trump có thể làm bất cứ điều gì, và vì vậy chờ đợi một tổng thống khác trước khi thử nghiệm Mỹ một lần nữa.

Ngược lại, Biden thì thường nói năng theo kiểu khiêu khích – trong khi lại cầm một que dò dẫm (twig). Ông đã vô cớ gọi Putin là “kẻ giết người”. Và ông cảnh báo rằng nhà độc tài Nga “sẽ phải trả giá” vì được cho là đã can thiệp vào cuộc bầu cử năm 2020.

Thật không may, lời lẽ khoa trương của Biden diễn ra 4 năm sau một trò lừa bịp về sự thông đồng của Nga, được thúc đẩy bởi một hồ sơ tổng hợp được trả tiền bởi Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ và chiến dịch tranh cử của ứng cử viên tổng thống Đảng Dân chủ năm 2016 Hillary Clinton. Biden và những người khác tuyên bố rằng Trump, theo cách nói của cựu giám đốc tình báo quốc gia của Barack Obama, James Clapper, là một “tài sản của Nga”.

Biden cũng có thể làm giảm ngân sách của Lầu Năm Góc. Ông ta dường như cũng quên rằng Trump đã bị luận tội vì được cho là đã gây khó chịu cho Ukraine, trong khi trên thực tế, Trump lại đã bán vũ khí cho Ukraine.

Trong khi Biden đang to tiếng nói chuyện với Putin, thì chính quyền của ông lại bị Trung Quốc làm nhục liên tục. Các nhà ngoại giao Trung Quốc đã quở mắng người đồng cấp Mỹ trong một cuộc họp gần đây ở Anchorage, Alaska. Họ hân hoan tái chế bức tranh tổng hợp mà cánh tả Mỹ từng vẽ lên về đất nước mình, rằng một nước Mỹ phân biệt chủng tộc không có thẩm quyền đạo đức để chỉ trích Trung Quốc.

Nếu như Trump thẳng thừng một cách khó đoán, thì Biden thường bối rối một cách dễ đoán. Và ông ta tỏ ra yếu ớt, khi gửi thông điệp tới các chính thể chuyên quyền rằng vị tổng tư lệnh của nước Mỹ không hoàn toàn nắm quyền kiểm soát.

Biden đã không thực hiện, như lời ông đã hứa, việc yêu cầu Trung Quốc minh bạch về nguồn gốc của virus COVID-19 ở Vũ Hán.  

Đáng lo ngại hơn, khi Nga đưa quân đến biên giới Ukraine, Trung Quốc đang bay vào không phận Đài Loan, kiểm tra khả năng phòng thủ của họ – và mức độ quan tâm của Mỹ.

Trong nửa thế kỷ, chính sách đối ngoại của Mỹ đã tìm cách đảm bảo rằng Nga không gần gũi với Trung Quốc hơn là với Mỹ. Giờ đây, hai chế độ độc tài dường như đang cặp kè với nhau (joined at the hip), vì mỗi chế độ đều thăm dò mức độ phản ứng hoặc thiếu phản ứng của Hoa Kỳ. Không có gì ngạc nhiên khi Triều Tiên hồi cuối tháng 3 đã tiếp tục bắn tên lửa trên Biển Nhật Bản.

Ở Trung Đông, Biden được thừa hưởng một bối cảnh tương đối yên tĩnh. Các quốc gia Ả Rập, theo lối xưa, đang làm hòa với Israel. Cả hai bên đều đang nỗ lực ngăn chặn những kẻ khủng bố do Iran tài trợ. Bản thân Iran cũng bị chao đảo bởi các lệnh trừng phạt và kinh tế suy thoái. Chủ mưu khủng bố của nó, Tướng Qasem Soleimani đã bị giết bởi một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái của Hoa Kỳ.

Dưới thời Trump, Hoa Kỳ đã rời bỏ thỏa thuận hạt nhân Iran, thứ vốn như là một đơn thuốc cho việc Iran mua lại một số vũ khí hạt nhân. Chế độ thần quyền ở Tehran, nhà tài trợ chính cho khủng bố trên thế giới, đã ở trong tình trạng mong manh nhất trong 40 năm tồn tại của nó.

Giờ đây, các nhà ngoại giao Hoa Kỳ bày tỏ sự quan tâm một cách kỳ lạ đến việc khôi phục mối quan hệ thân tình với Iran, khởi động lại thỏa thuận Iran và từ bỏ các biện pháp trừng phạt chống lại chế độ này. Nếu tất cả những điều đó xảy ra, Iran có thể sẽ sớm nhận được một quả bom hạt nhân.

Quan trọng hơn, Iran có thể kết luận rằng Hoa Kỳ đã xa rời Israel và các chế độ Ả Rập ôn hòa. Một trong hai mối nguy hiểm sau đó sẽ phát sinh. Hoặc Iran sẽ cảm thấy rằng họ có thể tiếp tục gây hấn, hoặc các kẻ thù của Iran (có lẽ chủ yếu ám chỉ Israel – ND) sẽ kết luận rằng mình không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiêu diệt tất cả các cơ sở hạt nhân của Iran.

Biden sẽ làm hết sức mình để nhớ những câu châm ngôn ngoại giao cũ của Mỹ về việc nên đàm phán trên sức mạnh; việc tách Trung Quốc ra khỏi Nga, để họ không thể là bạn bè với nhau tốt hơn (hoặc là kẻ thù tồi tệ hơn) và đừng bới cứt ra mà ngửi (letting sleeping dogs lie).

VICTOR DAVIS HANSON là một nhà cổ điển và nhà sử học tại Viện Hoover, Đại học Stanford; tác giả cuốn “THE SECOND WORLD WARS: How the First Global Conflict Was Fought and Won”; và là một thành viên xuất sắc của Center for American Greatness.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *